Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Mất đi và nhận lại


Nhận

Chiếc lá nhận nắng và trở nên xanh. 

Chiếc lá nhận thời gian, trở nên vàng úa.
Cây cỏ nhận tình yêu, mau lớn, mau tươi.
Người lớn tuổi nhận điều chân thật, sống rõ ràng. 

Cho 
Cho - không biết cho, là cho. Đó là sự biến đổi bình thường. 
Cho - mà biết cho cũng là cho. Đó cũng là bình thường. Mọi thứ luôn bình thường. 
Người lớn tuổi nói được lời chân thật, là cho đi, và sẽ nhận về bình an. 

Nhận ra điều sai là nhận về và cũng cho đi, tách xa điều ấy mãi mãi. 
Không nhận ra điều sai, là không thu về - nhưng mãi ôm điều ấy trong lòng. 
Sống minh bạch thật khó chịu, và thật dễ chịu. 
Trải lòng ra, thật khó chịu và thật nhẹ nhàng. 

Kính trọng và không kính trọng
Kính trọng là thu về sự ngưỡng mộ. 
Không kính trọng là mất đi chỗ dựa, nhưng thu về sự thật. 
Ở ranh giới giữa đúng và sai, 
ta gặp người không kính trọng. 
Cảm ơn người đã không kính trọng mình. 
(Đó là người vừa qua đời mình, một lần rất cần. Một tia chớp, một tiếng sấm cho những cơn mưa) 

Cho đi, nhận về 
Đến bao giờ không để ý đến điều ấy...