Xem phần 1 tại đây
Thiurams Các
chất xúc tiến chính của loại này là tetramethyl
thiuram disulphide (TMTD), tetraethyl thiuram disulphide (TETD) và tetramethyl
thiuram monosulphide (TMTM). Trong đó, TMTD là chất được sử dụng rộng rãi nhất.
Loại này tạo nên vận tốc lưu hóa nhanh. Các disulphide cũng có thể hoạt
động như chất cho lưu huỳnh, được sử dụng trong các hệ kết mạng chứa ít hoặc
không chứa lưu huỳnh. Các monosulphide không thể hoạt động trong vai trò này
nhưng có ưu điểm là tăng sự an toàn gia công.
Dithiocarbamates
Thành phần hóa học là muối kim loại hoặc amine của dithiocarbamic
acid. Loại này là các chất xúc tiến cực mạnh, tạo nên vận tốc kết mạng nhanh.
Các chất phổ biến của loại này là zinc dimethyl dithiocarbamate (ZDMC) và zinc
diethyl dithiocarbamate (ZDEC). Dithiocarbamates là các chất xúc tiến có thể hoạt
động ở nhiệt độ thấp khoảng 100 oC. Dithiocarbamates có thể dùng kết
hợp với thiazoles hoặc sulphenamides trong sản xuất tấm EPDM.
Dithiophosphates Cấu trúc của chúng tương tự cấu trúc của
dithiocarbamates, trong đó nguyên tử N được thay thế bằng nguyên tử P. Chất được
sử dụng rộng rãi nhất là zinc dibutyl dithiophosphate (ZBPD). Chúng được
sử dụng chủ yếu trong hệ lưu hóa cho EPDM, khi kết hợp với thiazoles, có thể đạt
được sự an toàn gia công tốt và vận tốc kết mạng tương đối cao. Việc thay thế một
phần lưu huỳnh trong hệ lưu hóa truyền thống cải thiện tính kháng lão hóa và sự
đảo ngược trong khi duy trì tốt tính chất cơ học. Dithiophosphates
có thể được sử dụng ở mức tương đối cao, lên tới 2 phr, mà không có tác động bất
lợi từ quá trình di trú ra bề mặt.
Tham khảo từ tài liệu
Rubber Technologist’s Handbook, Sadhan
K. De và Jim R. White, Smithers
Rapra Technology, 2001, trang
179 – 181
(vtp-vlab-caosuviet)