Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Polyurethane dùng trong y khoa – Macroglycol

Trục in flexo bằng PU
Bên cạnh thành phần diisocyanate, các polyol (hoặc macroglycol) cũng ảnh hưởng nhiều đến đặc tính cơ học của sản phẩm cuối. Các macroglycol loại polyester được sử dụng vì tính chất cơ học của PU tạo thành rất tốt. Trong một nghiên cứu ảnh hưởng của 3 loại macroglycol loại ester khác nhau: poly (ethylene adipate) glycol, poly (tetramethylene adipate) glycol, poly (hexamethylene adipate) glycol lên tính chất của PU tạo thành. Kết quả là PU được tạo từ poly (tetramethylene adipate) có mô-đun tạo độ giãn dài 300% là tốt nhất do nó thể hiện tính đều đặn cấu trúc tốt hơn.
Tuy nhiên trong các ứng dụng y khoa, bên cạnh việc xem xét các tính chất cơ học cũng phải chú ý đến tính kháng thủy phân và kháng phân hủy trong cơ thể sống. Sự thủy phân nhanh polyurethane loại polyester làm giới hạn ứng dụng của chúng trong y khoa. Các polyurethane loại polyether có tính kháng thủy phân cải thiện hơn, chỉ phân hủy trong  môi trường axit mạnh. Tuy nhiên, các nhóm ether rất dễ bị oxy hóa tạo thành peroxide, dẫn đến sự không ổn định của vật liệu PU loại polyether khi được cấy ghép vào trong cơ thể sống.
Nhiều nghiên cứu đã thực hiện để tìm các macroglycol mới, giúp cải thiện sự ổn định hóa học của PU trong cơ thể sống. Một trong số chúng là macroglycol loại carbonate. Những kết quả cấy ghép trong cơ thể sống cho thấy PU loại carbonate ổn định hơn PU loại polyether.
Tham khảo từ tài liệu Biomedical Applications of PolyurethanesPatrick Vermette, Hans J. Griesser, Gaétan Laroche and Robert Guidoin, Landes Bioscience, 2001, trang 11 - 12
(vtp-vlab-caosuviet)