Xem
phần 1 tại đây
Do rất nhiều thất bại trước đó, Goodyear rất
khó thuyết phục mọi người rằng ông đã đạt được một điều gì đó đáng giá. Tất cả
nỗ lực của công để làm một tấm cao su lưu hóa đều thất bại. Năm 1842, Goodyear
chỉ cho Horace Cutler, một người làm giày gần nơi ông sống những mẫu cao su lưu
hóa của mình, Cutler rất quan tâm và muốn sản xuất những đôi giày bao bằng cao
su. Do chưa chuẩn bị kỹ trước, sự hợp tác này thất bại. Cutler bán một số đôi
giày bao tốt nhất của mình cho một nhà sản xuất cao su khác, Horace Day, để lấy
lại một phần vốn.
Horace Day là một con người rất tham vọng.
Ông thuyết phục Cutler về làm việc cùng với mình để biết về quy trình sản xuất
cao su của Goodyear nhưng Day cũng không thể sản xuất ra các sản phẩm với chất
lượng mong muốn. Lúc này là giữa năm 1834, chúng ta thấy rõ rằng quá trình lưu
hóa của Charles Goodyear thỉnh thoảng sản xuất ra sản phẩm có thể bán được nên
nó khó được đăng ký bằng sáng chế. Sau đó, Goodyear qua Anh, nơi có ngành cao
su phát triển nhưng chưa biết quá trình lưu hóa của ông. Ông định bán những bí
mật, quy trình sản xuất của mình ở đây nhưng không thành công do chưa đăng ký
sáng chế trước.
Rút kinh nghiệm ở Anh, đầu năm 1844, Goodyear
đã đăng ký sáng chế cho quá trình lưu hóa cao su của mình ở Mỹ. Lúc này, người
anh rể của ông, William DeForest, thành lập công ty cao su Naugatuck đã mua tất
cả các bằng sáng chế của Goodyear. Lúc này, Horace Day lại xuất hiện, khôn khéo
đăng ký một sáng chế chủ yếu dựa trên sáng chế của Goodyear để sản xuất quần
áo. Việc làm này không chỉ vi phạm sáng chế của Goodyear, mà còn đe dọa sự sản
xuất kinh doanh của các công ty cao su khác.
Lúc bấy giờ, năm 1851, Goodyear bận tham dự Triễn lãm lớn của Nữ hoàng
Victoria ở Anh. Goodyear chỉ tập trung triển lãm vật liệu Ebonit, một vật liệu
rất cứng trong khi Thomas Hancock chú trọng và sự đa dạng của nhiều loại vật liệu
cao su, những loại tương đối mềm và có ứng dụng thực tế. Điều này cho thấy tính
thực tế, kinh tế trong các nghiên cứu của Hancock; và giải thích tại sao cuộc sống
của Goodyear luôn khó khăn.
Sau đó, Goodyear về Mỹ và thắng kiện Horace
Day, một trong những vụ kiện lớn nhất trong lịch sử. Như trút bỏ được gánh nặng,
Goodyear bắt đầu viết sách và xuất bản 2 cuốn vào năm 1853 và tham dự rất thành
công cuộc Triển lãm ở Paris, triển lãm của ông vẫn làm về Ebonit.
Charles Goodyear mất vào ngày 01 tháng 7 năm
1860. Ông được chôn ở Grove Street Cemetery, New Haven, dưới một ngôi mộ lớn có
khắc tên GOODYEAR.
Tham
khảo từ sách Tears of the tree, John
Loadman, Oxford University Press, 2005, trang
29 – 44
(vtp-vlab-caosuviet)