Tâm
Tâm là nơi ở giữa và không ở giữa.
Tâm là điều hữu hình và vô hình.
Có những thứ ở bên lề, nhưng bổng dưng được coi trọng và trở thành tâm.
Có những cái ở tâm mà bị quên lãng, nên tâm không tồn tại.
Tâm có thực và không có thực. Ẩn ẩn, hiện hiện - gần gũi, xa vời.
Tâm đôi khi bị lạm dụng, quen dùng - nên TÂM không còn là chính mình.
Tâm trở thành thần thánh vì là nơi ai cũng hướng về.
Tâm lại là nơi mà tâm thức bị cột - như một thứ giả danh.
Tâm là chánh đạo trở thành không chánh đạo - vì TÂM trở thành chỗ để dựa vào...
Như mọi thứ, TÂM - cần được hiểu là luôn biến đổi.
Tâm không có sẵn mà chỉ được sinh ra khi cần.
Sinh ra và lớn lên và cần biến đổi từng giây. Sinh ra và cũng mất đi về với vô cùng.
Tâm luôn dời chỗ như một con người có thật.
Tâm ở đâu
Khi sinh ra, TÂM có thể tốt hay không.
Thiện tâm, như là một báu vật luôn được thế gian mong cầu được có, cầu mong có được.
Khi có được rồi, thường luôn ôm giữ và bám vào đó như một bức tượng linh thiêng. Tôn thờ vì nghĩ rằng TÂM luôn không biến đổi. Vì sự sùng bái, Thiện Tâm không còn là Thiện Tâm.
Tâm luôn cần được dịch chuyển từ ý tưởng tốt đẹp để thành hiện thực.
Mọi hành vi, tự nó xuất hiện những TÂM mới. Cái Tâm mới, đó là sự an định, là sự định hướng để mọi thứ được chu toàn, tinh xảo.
Sự hoàn thiện sẽ có, khi mọi thứ đều phù hợp và ăn ý cùng nhau.
Nhiều khi, mọi thứ hỗn độn - nhưng nếu là sự hỗn độn trong hài hoà, thì đó là một bức tranh sinh động tuyệt vời. Tuyệt vời, một khi mỗi công trình có một sự dẫn dắt, định hướng. Bất kỳ, một công trình dù lớn hay nhỏ, nếu mất đi tư tưởng chủ đạo - công trình đó bị hỏng.
Sự hoàn thiện sẽ có, khi mọi thứ đều phù hợp và ăn ý cùng nhau.
Nhiều khi, mọi thứ hỗn độn - nhưng nếu là sự hỗn độn trong hài hoà, thì đó là một bức tranh sinh động tuyệt vời. Tuyệt vời, một khi mỗi công trình có một sự dẫn dắt, định hướng. Bất kỳ, một công trình dù lớn hay nhỏ, nếu mất đi tư tưởng chủ đạo - công trình đó bị hỏng.
Bị hỏng vì hệ thống không hài hoà. Bị hỏng vì không có tâm.
Nếu sự nhân quả có tồn tại, thì TÂM cũng luôn sinh ra và luôn biến đổi. Nếu như vậy, cũng cần luôn có một thứ tâm khác để định vị: Thiện Tâm.
Thiện Tâm cần sinh ra ở "mọi thứ nhỏ nhoi".
Thiện Tâm cần sinh ra ở "mọi thứ nhỏ nhoi".
Nhiệm vụ của TÂM
TÂM không phải là thứ để dựa vào, mà là một chuẩn mực. Để không lạc lối, Tâm này là nền tảng để sinh ra các tâm khác cùng huyết thống.
Một bửa ăn ngon, không phải vì hội tụ những thức ăn cao lương mỹ vị.
Một đêm hoà nhạc thành công, không phải trình diễn mọi bản nhạc nổi tiếng.
Một nét duyên hài hoà, đôi khi thoáng qua rất nhẹ - cũng đủ đánh đổ một con người.
Nhiệm vụ của Tâm? Đơn giản chỉ là luôn hoàn thiện những việc cỏn con.
Vì Tâm vô hình, nên khi say với một cái gì, luôn thú vị với cuộc sống.....thì Tâm ở đó như một thế giới song song.
Nếu những việc nhỏ nhặt đều được chăm, được nâng niu, thành kính như một thứ Đạo, hy vọng sẽ cảm thụ hạnh phúc ngang bằng những điều lớn lao - thì ở đó có thực một cái TÂM.
Tâm luôn dịch chuyển và biến hóa.
Tâm đi về đâu, thiện ác thì cũng còn tuỳ......
nguyentuonglinh
14/4/2012